2016-03-07

Sắt đá

Tác giả: Việt Hoàng

Anh chẳng bao giờ khóc
Nếu em rời xa anh
Phụ nữ thường ngốc nghếch
Những lý do tầm phào
Anh thừa biết điều đó.

Em bảo không khóc đâu
Nhưng nước mắt tràn gối
Hằng đêm em trăn trở
Hình bóng anh hiện về
Nước mắt đầy gối chăn.
Anh từng nói đã hiểu
Vì người ta yêu quá
Nên người ta xa nhau
Vì lúc quá yêu nhau
Kỳ vọng lớn vô cùng
Nên tổn thương cũng thế.

Em cũng nói như anh
Vì em yêu anh quá
Nên xin anh hứa đi
Giúp em xa anh nhé
Sau này nếu có muốn
Hãy nói chuyện cùng nhau
Và giúp em khi cần.

"Anh chẳng là biển cả
Để mênh mông thuyền về"
Anh chỉ có thể yêu
Hoặc là anh sẽ ghét
Vì anh quá yêu em.



Đôi khi anh lại nghĩ
Chẳng có lý do gì
Xa nhau vì quá yêu
Nếu không tổn thương nhiều.
Là dối trá phải không?
Hay tình chưa đủ lớn?
Khóc chi?
Bởi chính em muốn thế.

Tình anh là thuần khiết
Không dối trá nửa lời
Như một mối tình đầu
Anh dành hết cho em
Anh biết phải làm sao
Khi chẳng thể níu được.

Duyên phận là do mình
Số phận cũng do mình
Bởi chúng ta chẳng còn
Thôi đành về hai lối.
Cuộc tình ta có đủ
Khi đắng cay ngất trời
Khi hạnh phúc tuyệt vời
Đã in dấu biển trời
Kỷ niệm còn mãi nhớ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét